“Tôi không còn nhớ chính xác mình đã nghĩ gì khi viết những từ đó. Quả quyết? Chắc chắn là suy nghĩ khi làm diễn viên. Nếu bây giờ bạn hỏi tôi liệu có còn suy nghĩ như ban đầu không, tôi sẽ trả lời rằng kể từ lúc đó, chỉ có khát vọng là ngày càng lớn. Do kinh nghiệm được tích lũy càng nhiều, nên những thành quả mà bản thân mong muốn cũng ngày càng lớn hơn, đồng thời cũng là sự cô đơn, buồn bã và trống trải.”
14. Phần đau đầu nhất là gì vậy?
JH: Khi viết kịch bản, tôi muốn đưa nó cho mọi người xem và nghe nhận xét của họ. À… cảm giác lúc đó thật sự như đi tàu lượn. Tôi sẽ nói thật ngầu khi đưa họ xem kịch bản: “Hãy nói thật lòng bạn cảm thấy (kịch bản này) thế nào.” Nhược điểm của việc này là thật sự rất đau lòng. Cảm giác như bị đâm vào tim. Trải nghiệm này thật sự khiến bản thân rất sốc.
15. Chính xác thì bạn đã nhận được nhận xét như thế nào?
JH: Kịch bản này nói về tuổi trẻ nhiệt huyết ở độ tuổi 20, 30 và cổ phiếu. Nó kể về mong muốn giàu sang của mọi người và quá trình trải nghiệm hạnh phúc cũng như bị từ chối. Chắc chắn sẽ có một khoảng cách giữa những người từng trải và những người chưa được trải nghiệm. Tôi nghĩ tôi nên tập trung nghĩ về điều này nhiều hơn. Tôi muốn người xem cảm nhận và đồng cảm sâu sắc với kịch bản.
16. Mặc dù chấp nhận nhận xét từ bên ngoài là một việc quan trọng, nhưng việc quan trọng hơn chính là đạo diễn vẫn phải tiếp tục với niềm tin của chính mình.
JH: Đúng vậy, Đó là lý do nhiều lúc tôi phản hồi lại nhận xét: “Những câu chuyện như vậy thỉnh thoảng cũng có thật so với chuyện thường nhật, cảnh này nên được thể hiện như vậy, vẫn còn nhiều câu thoại xen ở giữa hơn cả phần được viết trong kịch bản, cảnh phim sẽ được quay như vậy nên không cần lo…”


17. Bạn có tham gia diễn xuất trong dự án không? Thật phấn khích khi tưởng tượng bạn đang đắm mình trong vai diễn rồi đột nhiên hét lên “Cắt”.
JH: Tôi không muốn nhìn thấy bản thân trong trường hợp đó, vì vậy tôi sẽ không tham gia diễn xuất. (Cười) Tôi muốn tập trung hơn vào việc chỉ đạo diễn xuất.
18. Bạn đã nói ở đâu đó là nếu cần phải phân vai cho chính mình trong một dự án do chính bạn chỉ đạo diễn xuất, bạn muốn vào vai một người rối loạn nhân cách.
JH: Vâng, hahahaha!
19. Sao lại như vậy?
JH: Tôi là kiểu người luôn chú ý đến những yếu tố phía sau của một sự việc khi tôi xem gì đó. Diễn xuất chỉ có thể hoàn thành bằng cách hợp lý hóa những chi tiết đó rồi chuyển mình vào nhân vật. Dù vậy, vẫn còn việc như vậy trong xã hội ngày nay sao? Có những lúc chúng ta không thể hiểu được; dù rằng chúng ta muốn hiểu lý do đằng sau hành động của một người cũng chưa chắc chúng ta sẽ biết hết tất cả. Tôi đã tưởng tượng như vậy, nghĩ rằng bản thân có lẽ sẽ tìm được một khía cạnh mới qua vai diễn mà đến tôi cũng không hiểu được.Cũng như điều mà người ta hay nói: “Có gì đó ở thế giới ngoài kia”?
20. Bạn có tự cảm thấy rằng bản thân cũng có mặt đó không?
JH: Vâng, tất nhiên rồi… mặc dù tôi không thể nghĩ được gì bây giờ.
21. Giờ tôi lại tò mò về công ty sản xuất Hardcut của and Lee Je-hoon. Cái tên thôi cũng thấy ngầu rồi.
JH: Đó là công ty tôi thành lập cùng những người tôi đã gặp ở những năm tuổi đôi mươi, Giám Đốc Yang Kyung-mo và nhà sản xuất Kim Yoo-kyung. Hard cut là một kỹ thuật làm phim dùng để cắt và ghép phim. Cái tên được đề xuất bởi Giám Đốc thật sự đã đem lại ấn tượng sâu đậm cho tôi. Lúc đó tôi bắt đầu phác thảo logo và kiểu chữ, như các công ty sản xuất có logo giới thiệu ở đầu các phim điện ảnh vậy đó. Thật ra một lý do nữa cho cái tên này là nơi chúng tôi gặp lần đầu tiên, “Trạm Gangnam cổng số 4″…
Chú thích về hard cut
Standard Cut là kỹ thuật cut cơ bản nhất hay còn được biết đến với tên gọi hard cut. Trong kỹ thuật này, editor chỉ cần đặt hai clip cạnh nhau và kết nối khung hình cuối của clip này sang khung hình đầu tiên của clip còn lại. Standard cut là kỹ thuật cut phổ biến nhất và thường không mang đến ý nghĩa hay cảm xúc gì.
13 Kỹ Thuật Cut Mà Người Dựng Video Nên Biết


22. Bạn gần như là tiền bối cho “Trạm Hapjeong công số 5” (1 bài trot của Yoo Jae-suk haha). Bạn có mục tiêu cụ thể nào muốn đạt được thông qua Hardcut không?
JH: Chúng tôi không để bản thân bị bó buộc chỉ trong dòng phim thương mại, phim độc lập hay phim ngắn. Chúng tôi gần đây còn lên kế hoạch và phát triển dự án để lấn sân vào thị trường phim truyền hình và nền tảng internet. Sẽ thật tuyệt nếu chúng tôi có thể đóng vai trò như một kênh trung tâm nơi mà nhiều nghệ sĩ có thể đến và đi; nơi mà họ có thể cởi mở và tự do mà không cần hạn chế bản thân, một sân chơi dành cho sản xuất.
23. Bản thân CEO còn đang bị hạn chế bởi những người xung quanh anh ấy.
JH: Haha. Tôi đã nghĩ rằng sẽ thực hiện được một cách thoải mái. Tuy nhiên, Giám Đốc có quyền lên tiếng về những phản hồi anh ấy nhận được, ở mức độ nào đó. Dù rằng cũng có thứ đọng lại sâu trong tim tôi… (cười). Tôi đã học được rất nhiều từ việc tìm kiếm sự cân bằng giữa tự tin và phản hồi. Tôi chỉ sống như một người diễn viên hơn 10 năm, nên việc trải nghiệm những lĩnh vực khác nhau chắc chắn sẽ cung cấp cho tôi những góc nhìn khác biệt và suy nghĩ sâu sắc.
24. Điều này làm tôi nhớ đến những từ bạn đã viết trong quyển kịch bản “Bleak Night” 10 năm trước: Cân bằng và quả quyết.
JH: Tôi không còn nhớ chính xác mình đã nghĩ gì khi viết những từ đó. Quả quyết? Chắc chắn là suy nghĩ khi làm diễn viên. Nếu bây giờ bạn hỏi tôi liệu có còn suy nghĩ như ban đầu không, tôi sẽ trả lời rằng kể từ lúc đó, chỉ có khát vọng là ngày càng lớn. Do kinh nghiệm được tích lũy càng nhiều, nên những thành quả mà bản thân mong muốn cũng ngày càng lớn hơn, đồng thời cũng là sự cô đơn, buồn bã và trống trải.
25. Có phải giống như bộ mặt của bạn, tràn ngập ánh sáng của buổi chụp ngày hôm nay. Tôi tự hỏi không biết bạn có ý nghĩ nào khác về kịch bản không?
JH: Đó là một câu chuyện tình giữa một người đàn ông bị tâm thần và một phụ nữ. Tôi tự hỏi mình sẽ gặp kiểu người nào nếu bản thân là một người rối loạn nhân cách hoặc chống đối xã hội. Tôi muốn gặp ai đó khác biệt với mình. Nhưng gặp gỡ một người cũng không có nghĩa rằng điều đó sẽ giải mã được những gì chúng ta luôn mong ước. Tôi đã nghĩ rằng chúng ta gặp gỡ ai đó theo cách thông thường nhất, nhưng có vẻ người đó cũng giống như tôi. Vào giây phút đó, tia lửa mà tôi dường như đã bỏ qua đã được đốt cháy! Tạm thời là vậy. Hehe.
26. Bạn sẽ làm gì trong đời thực, nếu bạn yêu ai đó, nhưng người ấy lại là một người rối loạn nhân cách?
JH: Tôi có cần trở thành một người rối loạn nhân cách luôn không?





Nguồn: GQKOREA.
Bản tiếng Anh dịch bởi MUCHADOBOUTLOVE – The Talking Cupboard. (Article)